|
“ Trong cấu tạo của nó tiếng việt có những đặc sắc của một thứ tiếng khá đẹp’’ .Đẹp ở trong cả khả năng biểu đạt và hay ở âm điệu. Nói thế có nghĩa là nói rằng: tiếng việt là một thứ tiếng hài hòa về mặt âm hưởng, thanh điệu, mà cũng rất tế nhị, uyển chuyển trong cách đặt câu. Trong tác phẩm “ sự giàu đẹp của tiếng việt” tác giả đã viết về một giáo sĩ nước ngoài, đã có thể nói đến tiếng việt như là một thứ tiếng “đẹp” và “rất rành mạch trong lối nói, rất uyển chuyển trong trong câu kéo, rất ngon lành trong những câu tục ngữ”, qua đó ta thấy rằng sự “đẹp” của tiếng Việt ( Đặng Thai Mai, 1984). Vẻ đẹp ấy có thể thấy qua hệ thống những câu tục ngữ, bài ca dao, câu hò, câu hát, câu văn đằm thắm và rất sâu lắng mang những tâm tư tình cảm cảu người Việt và đậm sắc thái của đời sống người Việt mà không nơi nào có được. Vẻ đẹp của tiếng Việt thể hiện ở cách dùng từ đặt câu. Từ ngữ tiếng Việt không những phong phú mà còn đa nghĩa đa chiều tùy thuộc từng mục đích, hoàn cảnh sử dụng mà nó mang những nghĩa những sắc thái khác nhau, tiếng Việt còn tinh tế và sâu sắc vô cùng. Cách nói của người Việt không những mang tính truyền tin mà còn gợi tình, gợi ý,gợi cảm. Ngôn ngữ thực sự là một phương tiện dùng để truyền tải trong đời sống, trong lao động sản xuất và cả trong đời sống tình cảm của con người.
|