|
Tác phẩm này còn có các tên gọi khác như “Nhân gian thất cách” hay “Ninngen Shikkaku” (Nghĩa đen là mấttư cách làm người), thể hiện nỗi đau tột cùng của Oba Yozo về cuộc đời, mà có lẽ nỗi đau của Yozo cũng là nỗi đau không thể diễn tả hết bằng lời của Dazai. Xuyên suốt tác phẩm là những từ ngữ không kém phần tiêu cực nhưng đã miêu tả trần trụi nhất những nỗi đau, nỗi dằn vặt về sự hiện diện của bản thân, về việc bản thân không đáng sống và tha thiết cầu xin nhân gian hãy giết một kẻ vô dụng, hèn hạ như ông. Nhận ra con người mình không giống với những gì người đời đang phơi bày bên ngoài, Dazai lại càng tủi nhục, khép mình và tự coi thường sự sống cũng như cuộc đời của chính mình. Dù đang sống nhưng ông không hề cảm nhận được bản thân có thực sự đang sống, hay chỉ là cố gắng lê lết từ ngày này qua ngày khác. Sau những lần kết thúc cuộc đời bất thành, cuối cùng Dazai đã được toại nguyện vào năm ông 39 tuổi. Kết thúc chuỗi bi kịch của một cuộc đời đầy đớn đau, Dazai để lại cho nhân gian nhiều tác phẩm đáng giá, nhưng cũng là để lại nỗi đau của bản thân cho nhân gian gặm nhấm.
|