|
“Phố”, một tiểu thuyết của Chu Lai, cũng nói về người lính ở thời kì quá độ lên xã hội chủ nghĩa, nhưng tác giả chọn đặt điểm nhìn của mình ở cả một con phố nhà binh và ghi lại những sự thay đổi dù rõ rệt hay âm ỉ như nước ngầm của nó. “Phố” là câu chuyện của hai nhân vật chính: Nam và Lãm, cùng với gia đình của họ, những người xung quanh họ. Cách chọn lựa hai nhân vật đồng thời là nhân vật chính cho tác phẩm, sau đó khai thác một cách song song làm tôi nhớ đến một tác phẩm kinh điển khác “Hai số phận” của Jeffrey Archer. Hai con người ấy tưởng chừng như ở hai thế đối lập nhau, sống ở hai thế giới khác nhau nhưng có một sợi dây xuyên suốt nối họ lại với nhau: màu xanh áo lính. Gia đình anh Nam - chị Thảo là gia đình điển hình thời kì bao cấp, bước ra từ mưa bom bão đạn, họ bén duyên với nhau tại những cánh rừng bạt ngàn trên đường Trường Sơn, để rồi khi chiến tranh qua đi, họ quyết định cùng nhau xây dựng một tổ ấm. Còn Lãm thì khác, một kẻ cá biệt, một tên đầu đường xó chợ. Có lẽ thời gian chính là tên phản diện độc ác nhất, khi thời gian và khoảng cách xô đổ tình yêu của anh Nam - chị Thảo, nhưng chính thời gian đã biến Lãm trở thành một kẻ thành công (dù cách làm có thế nào).
|