|
Đây là một tác phẩm không phải dễ đọc, bởi đó là một câu chuyện có sự đan xen, hòa quyện giữa hiện tại thời hậu chiến cùng với những mảnh ghép “đầy ám ảnh” trong quá khứ, những hồi ức chiến tranh và cả câu chuyện tình yêu ngay trong lúc “mưa bom bão đạn”. Tiểu thuyết được viết với ngôi thứ nhất – nhân vật cựu chiến binh Kiên, kể về những kỉ niệm của anh cùng đồng chí đồng đội, và cả một tình yêu với cô bạn học tên Phương. Nếu nhìn vào toàn chương truyện, bao quanh thực sự là một màu tối u uất, đau khổ với những ám ảnh ghê rợn của chiến tranh đem lại cho con người, thông qua những mảng khuất lấp mà không phải tác phẩm nào cũng lột tả được (những cái chết được miêu tả đến từng chi tiết, từng sắc độ; những kiểu người, những tầng tầng cảm xúc, tâm lý khácnhau, vô cùng phức tạp mà đôi khi bị giấu đi trong cái vỏ bọc của cảm hứng hào hùng; sự biến chất trong ngay những điều mà tưởng chừng rất tốt đẹp bên ngoài con người;...)
|