|
Trong mấy chục năm qua, ngành giáo dục đã có rất nhiều cố gắng tìm tòi, tham khảo nhiều mô hình giáo dục của các quốc gia tiên tiến áp dụng vào Việt Nam nhưng chưa đạt được kết quả như mong muốn. Nguyên nhân chính là do cơ chế quản lý giáo dục ở Việt Nam chưa phù hợp cho việc áp dụng các mô hình giáo dục tiên tiến, nên càng áp dụng nhiều mô hình, càng làm cho nền giáo dục rắc rối, không có đường ra. Công tác quản lý nhà nước, quản trị nhà trường còn hạn chế, trách nhiệm còn chồng chéo. Đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục bất cập cả về chất lượng, số lượng và cơ cấu; một bộ phận chưa theo kịp yêu cầu đổi mới và phát triển giáo dục, thiếu tâm huyết, thậm chí còn vi phạm đạo đức nghề nghiệp, gây bức xúc xã hội. Chính vì vậy việc đổi mới quản lý giáo dục là vô cùng cần thiết và cấp bách. Nghị quyết số 29-NQ/TW của Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 8 khóa XI của Đảng đã đề ra một số nhiệm vụ, giải pháp nhằm đổi mới quản lý giáo dục. Một trong những nhiệm vụ đó là: “Phân định công tác quản lý nhà nước với quản trị của cơ sở giáo dục và đào tạo”.
|