|
“ Mong mẹ hãy yêu lấy chính mình” là cuốn sách mà Jang Hae – Joo viết về người mẹ của mình cũng như về tất cả những bà mẹ khác trên thế giới này thay cho con gái họ bằng những dòng chữ đong đầy tình thương. Viết về cuộc đời của mẹ mình, có lẽ có đủ loại cảm xúc xuất hiện trong trái tim tác giả, có chút nhói đau, có chút cảm thương, nhưng có cả một hành phúc vô ngàn. Vànhững người con gái ở độ tuổi ấy, những suy nghĩ ấy lại càng chân thực hơn bao giờ hết. Tôi đã đặt mình vào vị trí của tác giả khi đọc cuốn sách ấy, và thức cảm xúc trong tôi càng trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Khi còn bé, chỉ biết tới thế giới nhỉ bé bằng đôi mắt tròn xoe của mình, chỉ biết nhõng nhẽo chứ không thể thấu được thế giới của mẹ. Lớn thêm một chút, một chút nữa, bầu trời của tôi trở nên lớn hơn, tôi lại càng lơ là thế giới kia của mẹ. Thế nhưng mẹ vẫn luôn là người bạn, người hậu phương đồng hành, hỗ trợ cho con gái trong từng bước chân. Con thì cứ lớn lên, khoảng cách với vòng tay mẹ ngày càng lớn. Và đôi khi vì vô tình hay quá vô tâm, mà con quên đi rằng thế giới của mẹ chính là con, mẹ cũng cô đơn và khát khao được con bầu bạn, sẻ chia.
|