|
Cuốn sách”Lũy hoa” đã được ra đời trong những năm tháng đầy dữ dội của Nguyễn Huy Tưởng khi phải đối mặt với sự dày vò của bệnh tật trên giường trong phút cuối sắp lâm chung. Luỹ hoa giờ đây sẽ không còn của riêng Nguyễn Huy Tưởng mà sẽ mãi thuộc về trái tim của công chúng, của mỗi người dân Thủ đô nói riêng và nhân dân cả nước nói chung. Bằng những liên tưởng, đối chiếu giữa kiên thức sách vở, với những trải nghiệm của cuộc đời, Hà Nội những năm 1946-1947 đã đi vào văn ông như một phần thiêng liêng nhất, làm nên” toàn bộ hồn cốt và đường nét trong văn ông”, khiến độc giả không chỉ thiện cảm với tác giả mà còn yêu quý hơn”Hà Nội- trung tâm tim óc của cả nước”. Bằng giọng văn trầm thông mà bi tráng, hào hùng, cùng với tình yêu Hà Nội như mạch máu ngầm chảy dưới làn da và trong huyết quản, Nguyễn Huy Tưởng đã sáng tạo ra một kiệt tác để đời thực sự ấn tượng. Phải thực sự yêu Hà Nội đến da diết, tột cùng, phải là đứa con ruột thịt của Hà Nội, nhà văn mới có thể viết nên những trang sử, những lũy hoa ngọt ngào, đằm thắm và hào hùng đến thế. Không cần những ngôn từ hoa mỹ nhưng “Lũy hoa” đã làm toát lên cái thần thái của người cha sinh ra nó, để người đọc thế hệ này đến thế hệ khác nghiền ngẫm, nâng niu.
|