|
Cuốn sách kể lại hành trình không thể nào quên cùng những người cận tử. Theo lời tác giả gợi dẫn mà tôi rất ấn tượng: “ Nhiều người không muốn nói tới cái chết, dường như hi vọng rằng không nhắc tới nó thì nó sẽ quên ta đi. Tôi muốn chọn một cách tiếp cận ngược lại. Tôi muốn lấy khỏi cái chết sự lạ lẫm của nó, muốn nhìn thẳng vào nó, để làm quen, và cuối cùng, chấp nhận nó, sống với nó một cách bình thản. Đó là lý do tôi tìm tới những người cận tử, và xin phép họ cho tôi đi cùng trong những ngày tháng cuối cùng của đời họ”. Câu chuyện không mang màu sắc tiêu cực, bi thương khi nói tới nhiều về cái cái chết mà truyền cho những người đọc một động lực sống, sự neo đậu nơi trái tim độc giả về sự quan trọng, giá trị của thời gian, gia trị của cuộc sống. Những số phận được kể trong cuốn sách dù đang ở tầng bậc tột cùng của nỗi đau đớn, lại cho thấy những điều đẹp đẽ đến mức ta nghẹn ngào: bản lĩnh để đi qua bi kịch, thái độ bình tĩnh của con người tự do trước cái chết, khao khát làm việc có ích, trỗi dậy vào những ngày cuối cùng.
|