|
Từng câu từng chữ viết trong cuốn sách này mang đến sự bình yên đến lạ kỳ. Đi qua những mùa vàng vừa kể vừa là tiếng lòng của người yêu quê hương, yêu ký ức về thời thơ ấu của mình. Nơi đó có Nội tôi, Ngoại tôi cùng những bữa cơm đạm bạc. Hay là những bữa trưa hè rủ nhau đi tắm sông? Có những đêm nằm đếm trăng, sao cùng lũ bạn trong xóm. Phải chăng những cây kem mát lạnh thôi bay những buổi trưa đầy oi ả. Rất nhiều, một vùng ký ức mát rượi, “giàu có” cái tình mà Hồ Duy Sơn đã khéo léo thổi hồn vào nó.
|