|
“Chiến binh cầu vồng” mở đầu câu chuyện bằng một buổi khai giảng của một ngôi trường làng trên đảo Belitong, Indonesia. Buổi khai giảng ấy thật đặc biệt, bởi nó là buổi học đầu tiên, nhưng cũng có thể là buổi học cuối cùng nếu trường không có đủ số học sinh là 10 đứa. Có những kẻ luôn tìm đủ mọi cớ để buộc ngôi trường phải đóng cửa, và không đủ 10 học sinh là một trong số đó. Thầy hiệu trưởng Harfan, cùng cô Mus, và 9 đứa trẻ khác, dường như nín thở mỗi lúc kim đồng hồ nhích sang. Tất cả chỉ có thể thở phào khi cậu học sinh cuối cùng của ngôi trường xuất hiện. Belitong là một hòn đảo xinh đẹp ở Indonesia, sự phân cấp giàu nghèo ở đó vô cùng rõ rệt. 10 đứa học trò của ngôi trường làng đến từ những gia đình nghèo. Việc đến trường của các cô cậu bé ấy là kết quả của việc đấu tranh giữa giữ lấy giấc mơ con chữ hay mơ về những nông trường khai thác tiêu, khai thác thiếc... Bởi cái đói thì ở trước mắt, giấc mộng chữ nghĩa dường như quá xa vời. Một sự thật hiển nhiên mà chua chát đập vào mắt bọn trẻ rằng học chữ có thể sẽ chẳng kiếm được tiền; nhưng làm cu li hái tiêu hay đốn trầm hương là có thể mua được ngay một chiếc xe đạp mới “Chiến binh cầu vồng” là một cuốn sách đầy ắp sắc màu. Những gam màu sáng trong, đẹp đẽ, ấm áp khi tác giả vẽ nên những kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên vui tươi, mối tình đầu mộng mơ dịu ngọt, nhất quỷ nhì ma nghịch ngợm vui nhộn… Những gam màu nóng mang cảm xúc bùng nổ mạnh mẽ khi cô Mus lặn lội đến những nơi xa xôi tìm kiếm những đứa học trò của mình, mang chúng trở lại trường; Lintang đứng trước những thầy cô định kiến bảo vệ chiếc cúp của mình…Và cả những gam màu xám khi thầy Harfan ngã xuống, khi có những đứa trẻ buộc phải từ bỏ giấc mơ con chữ vì gánh nặng cơm áo gạo tiền cắt mất đôi cánh ước mơ của chúng
|